“Đó là cảnh giới của người khác, liên quan gì tới cảnh giới của ta? Ta muốn
chính là cực cảnh giới, mỗi cảnh giới ta cảm thấy đều có cực cảnh giới, cực
cảnh giới của cảnh giới Luyện Khí hơn xa 500 vạn lần!”
Từ Ngự nhai thịt, đồng thời mở miệng giải thích.
“Cực cảnh giới của cảnh giới Luyện Khí sao? Vậy cảnh giới Trúc Cơ gì đó,
không phải cũng có cực cảnh giới à?”
Lâm Mạc bị những lời này dọa sợ.
“Đương nhiên là có, mỗi cảnh giới đều có, ta đoán con đường cảnh giới Luyện
Khí, ta chỉ đi một phần, còn lâu mới đi xong con đường này. Khi đi tới cực cảnh
giới của cảnh giới Luyện Khí, ta xưng là cảnh giới Luyện Khí thần thoại!”
Sau khi Từ Ngự nói xong, còn ném một quyển sách cho Lâm Mạc và Lý Thành.
“Quyển sách này, là một số lý giải tâm đắc của ta đối với cảnh giới Luyện Khí
thần thoại, các ngươi cảm thấy có hứng thú có thể đọc nó!”
Sau đó Từ Ngự nói một câu.
Lâm Mạc nhận lấy quyển sách kia, vội vàng cùng mở ra xem với Lý Thành.
Bọn họ mở trang đầu tiên của quyển sách, lập tức cảm thấy không thích hợp.
Vì sao tờ giấy này…
Có vết dầu?
Còn có mùi thịt nữa?
Lâm Mạc nhìn trang đầu tiên, chỉ thấy vẽ một cái đầu tương tự đầu cừu, không
phải là sinh vật cừu.
Bên cạnh có một đoạn chữ viết.
“Phía bắc đại lục Thần Hành, dưới chân núi Mang Vương, trong đầm thu thủy,
dị thú…”
Đây là một đoạn…
Văn tự miêu tả sinh vật này sao?
Chuyện này có liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2043044/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.