“Hơi thở của ngươi hôm nay rõ ràng là đỉnh phong cảnh giới Luyện Khí không
thể tiến thêm được nữa, có thể trực tiếp đột phá cảnh giới Trúc Cơ, hiểu chưa?”
Diệp Lạc kiên nhẫn nói.
“Ưm ừm, hiểu rồi.”
Từ trẻ con gật đầu.
“Vậy ngươi còn không đột phá đi?”
Diệp Lạc có chút không hiểu.
Nếu biết rồi sao còn không đột phá cảnh giới Trúc Cơ? Ở lại cảnh giới Luyện
Khí làm gì? Tu tiên giới cũng không có trợ cấp sinh hoạt cho cảnh giới Luyện
Khí.
“Không được, tông chủ đại nhân nói lầu cao vạn trượng cũng phải từ đất bằng
xây lên, muốn ta luyện kỹ năng cơ bản, ta không thể đột phá…”
Từ trẻ con mơ mơ màng màng nói.
“Vậy bây giờ ngươi là cảnh giới Luyện Khí đỉnh phong, chẳng lẽ còn có thể tiếp
tục luyện khí nữa sao?”
Diệp Lạc cảm thấy ảo não, đứa trẻ này thật ngốc.
“Có thể!”
Từ trẻ con quả quyết gật đầu.
“Có thể? Bây giờ ngươi đột phá thử cho ta xem!”
Diệp Lạc cũng bị chọc giận tới bật cười.
Xem ra sư tôn cũng có lúc nhìn lầm, thu một đứa trẻ khờ khạo như vậy vào tông
môn. Mặc dù không bái nhập môn hạ sư tôn, nhưng cũng coi như là người của
Vô Đạo Tông. Vô Đạo Tông lại có thể cho xuất hiện một kẻ ngu ngơ như vậy
sao.
Bên kia Từ trẻ con nghe thấy Diệp Lạc kêu cậu ta đột phá, đứa nhóc cũng mơ
mơ màng màng nhận lời. Đứa bé ngồi khoanh chân xuống ven đường, nhanh
chóng nhập định, vận chuyển pháp quyết tu luyện cơ sỏw giai đoạn đầu của
cảnh giới Luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2043788/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.