“Tham ngộ, là nhìn chằm chằm Hải Tinh này, sau đó nhìn ra thứ gì sao? Hình
như không phải vậy…”
Tô Hề có chút nghi ngờ.
Nhưng mà nàng không dám đi hỏi sư tôn.
Trong lòng nàng vô cùng mâu thuẫn, có chút khiếp sợ, còn rất coi trọng lòng tự
trọng.
Mọi chuyện đều liên quan tới quá khứ của nàng.
Tô Hề suy nghĩ, thì không dừng lại được nữa.
Tay nàng nắm chặt Hải Tinh, đôi mắt có chút hoảng hốt, giống như trở lại quá
khứ của nàng.
Nàng vốn là công chúa vương triều cường đại một phương trong giới phàm tục
Trung Châu, từ nhỏ sống cuộc sống vô ưu vô lo, nuông chiều từ bé.
Vốn dựa theo quỹ tích nhân sinh thông thường, nàng hẳn là đợi tới khi trưởng
thành, kiểm tra tư chất, bái nhập tông môn tu tiên.
Nhưng tiệc vui chóng tàn…
Trong một đêm, vương triều của bọn họ sụp đổ.
Nhưng vì cha nàng không muốn cúi đầu với tông môn tu tiên một phương,
không muốn ký kết một số điều ước mang tính sỉ nhục, cho nên tông môn tu
tiên một phương khiến vương triều của bọn họ sụp đổ.
Nàng từ công chúa của vương triều lưu lạc thành ăn xin, gian nan sống sót…
Nghĩ tới đây.
Trong mắt Tô Hề không khống chế nổi xuất hiện tức giận…
…
Trong tẩm điện, hai tay Tô Hề nắm chặt Hải Tinh.
Trong mắt nàng lóe lên tức giận.
Chỉ vì một việc nhỏ mà thôi.
Tông môn tu tiên khiến vương triều của bọn họ sụp đổ, khiến vô số con dân
chết thảm trong náo động này.
Mạng người như cỏ rác…
Đương nhiên là Tô Hề cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2044580/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.