Editor: Đờ
Dương Hạ biết mình dễ nhìn.
Hắn không ngại lợi dụng vẻ ngoài này để đạt được mục đích của mình.
Nhưng hắn không ngờ rằng Quý Nghiêu có tâm tư khác với mình.
Trên môi Dương Hạ còn lưu lại độ ấm của ngón tay Quý Nghiêu.
Y chịu khổ, không giống những Hoàng tử khác được nuông chiều, ngón tay thô ráp có cả những vết chai thật dày.
Động tác của Quý Nghiêu có thể nói là suồng sã.
Nhất thời Dương Hạ vừa sợ vừa giận lại vừa cả ghét bỏ.
Trong cung có bao nhiêu những điều dơ bẩn, chưa nói quan hệ giữa hoạn quan và cung nữ.
Bình thường hoạn quan khi đã trúng một đao kia, không còn đồ vật tượng trưng cho sự nam tính nhưng dục vọng vẫn chưa bị triệt đi hoàn toàn mà ngược lại, còn trở nên vặn vẹo điên cuồng.
Dương Hạ không thích như vậy.
Hắn không thích mất kiểm soát, cũng không thích tiếp xúc với người khác, lại càng không thích để lộ chỗ không trọn vẹn kia ra trước mặt người.
Đời trước, không phải là không có ai tặng người cho hắn.
Dương Hạ cũng có chơi thử nhưng tâm lý đề phòng của hắn quá nặng, lại đa nghi, không thấy hứng thú lắm, lại thấy chẳng giải quyết được việc gì, cảm thấy chẳng bằng chơi trò chơi quyền lực, ngồi trong ngục xem tù nhân khóc lóc van xin.
Dương Hạ kinh sợ tâm tư hoang đường của Quý Nghiêu, giận y không biết sống chết.
Một lúc sau, Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-mang/1522933/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.