Sự tức giận vừa dâng lên trong lòng Dương Chấn, lúc nhìn Tần Yên cả mặt đầy nước mắt, lại áp chế xuống.
“Cô hiểu lầm rồi!”
Dương Chấn lạnh lùng nói.
Anh vừa dứt lời, một bóng dáng quen thuộc chạy vào.
“Yên, em không sao chớ?”
Là Tần Nhã đến, vừa rồi cô nhận được điện thoại của Dương Chấn, nói Tần Yên ở Số 1 Công Quán nên vội vàng chạy đến.
“Chị!”
Nhìn thấy Tần Nhã, Tần Yên ôm cô khóc rống lên.
Dương Chấn không nói một lời, đi ra khỏi phòng.
Tần Nhã đã đến đây, cũng không cần anh phải giải thích cái gì.
Hai chị em ôm nhau khóc một lúc lâu mới tách ra, Tần Yên nghiến răng nghiến lợi nói: “Chị, tên khốn Dương Chấn này đúng là mặt người dạ thú, ngày mai chị ly hôn với anh ta đi.”
Tần Nhã nghi hoặc: “Yên, nếu như không có Dương Chấn, trong sạch của em đã mất rồi, sao em còn bảo chị ly hôn với anh ấy?”
“Cái gì?”
Tần Yên lập tức ngây dại, trên mặt đều là không thể tin được: “Chị, ý của chị là, Dương Chấn mới cứu em?”
Từ đầu đến cuối, cô ta đều đang trong trạng thái say ngủ, nếu như không phải Dương Chấn giúp cô giải rượu, chỉ sợ cô còn đang ngủ say, căn bản không biết chuyện gì xảy ra trước đó.
Tần Nhã kể lại ngọn nguồn sự việc một lần, Tần Yên mới bừng tỉnh hiểu ra.
Nghĩ đến vừa mới cô ta còn tát Dương Chấn một cái, gương mặt vô cùng tự trách.
“Chị, em, em vừa rồi hiểu lầm anh ấy.”
“Không sao, anh ấy sẽ không trách em.”
“Nhưng mà em,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1307655/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.