“Là Hứa gia làm sao? Hung thủ là người của Hứa gia à?”
Chu Dương khẽ hỏi.
“Không biết."
Nhậm Phong lắc đầu với vẻ mặt không cam chịu.
"Dưới sự uy hϊế͙p͙ của Hứa gia, tôi chỉ có thể dừng hoạt động tìm kiếm hung thủ, cho nên hoàn toàn không tìm ra ai là hung thủ, tuy rằng nghi ngờ hung thủ là người Hứa gia, nhưng tôi vẫn không có chứng cứ, cũng không tìm được chứng cứ!"
"Từ đó về sau, có lẽ Hứa gia rất hài lòng về việc tôi dừng hành động tìm kiếm hung thủ, cho nên Hứa gia cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều, từ đó sự nghiệp của tôi mới có thể phát triển nhanh chóng như vậy.”
Nhậm Phong nói, rồi cúi đầu xuống, không ngừng thở dài.
Đây là một vị anh hùng tuổi xế chiều, than thở bộc lộ cảm xúc khi phải đối diện với những hối tiếc và sai lầm trong quá khứ.
Chu Dương chậm rãi gật đầu, trong lòng đã có một vài nét sơ lược chung khá rõ ràng.
Mặc dù Nhậm Phong không tìm ra hung thủ, nhưng mọi thứ đều cho thấy hung thủ rất có khả năng là người của Hứa gia.
Nếu không, tại sao Hứa gia lại phải thể hiện sức mạnh của mình trước, đến khi nhìn thấy Nhậm Phong ngoan ngoãn nghe lời, thì mới đưa ra lợi ích như vậy.
Đây rõ ràng là điển hình của việc vừa đấm vừa xoa.
“Ông nội, ông nói như vậy có nghĩa là thím ấy thực sự là mẹ của cháu sao?”
Nhậm Thanh Thanh đã ngừng khóc, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Nhậm Phong và Nhậm Nam, mặc dù vẻ mặt có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-dai-gia/2253525/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.