Sự thúc giục khẩn trương của mỹ nữ dưới thân khiến Trần Xuân Độ cũng có hơi khẩn trương rồi, anh hơi dùng sức, mãi đến khi nghe thấy một tiếng ‘phốc’, mới rút ra được.
Trần Xuân Độ có hơi ngại ngùng, nếu không phải là mỹ nữ này kẹp quá chật, anh sao có thể khó rút ra như vậy!
Đột nhiên, mắt của Trần Xuân Độ liếc nhìn thì nhìn thấy một dáng người tuyệt đẹp đứng cách đó không xa, gương mặt xinh đẹp u ám như sương mù, ánh mắt nhìn anh đều toát ra sát ý lạnh lẽo.
Cả người Trần Xuân Độ run lên, mà đợi khi anh lần nữa nhìn lại, Lê Kim Huyên đã biến mất khỏi chỗ đó.
“Trần...!Trần tổng?”
Bên tai Trần Xuân Độ vang lên một giọng nói sững sờ, Trần Xuân Độ ngoảnh đầu, nhìn thấy mỹ nữ vừa rồi đã đỏ ửng mặt đứng dậy, sau khi nhìn rõ là Trần Xuân Độ, vừa kinh ngạc vừa mắc cỡ.
“Xin lỗi Trần tổng...!tôi không biết là anh...” Vị mỹ nữ này hết sức lo sợ, không ngừng cúi người xin lỗi.
Trần Xuân Độ liếc nhìn vị mỹ nữ đó...!Mái tóc đen dài thả trên vai, đôi mắt to trong trẻo, sống mũi cao, môi đỏ như trái anh đào...!cộng thêm cách ăn mặc gợi cảm này của cô ta...!8 điểm! Đây là một mỹ nữ xinh đẹp, ở tập đoàn Lê Thị, đủ xếp ở top đầu!
Trần Xuân Độ thích thú nhìn chằm chằm vị mỹ nữ này, không nói lời nào, nhìn hồi lâu, khiến vị mỹ nữ đó có hơi sởn tóc gáy, trong đôi mắt đẹp lộ ra vài phần sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Trần tổng, nếu như không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2199044/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.