Lê Kim Huyên ngạc nhiên đứng trước cửa, nhìn chiếc xe cảnh sát chạy nhanh đi bên ngoài biệt thự, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
Lần này hoàn toàn khác với lần trước, Lê Kim Huyên nhìn những chiếc xe cảnh sát kia, nội tâm không ngừng run rẩy.
Cô biết vì sao những cảnh sát kia lại đến đây, cũng biết vì sao Trần Xuân Độ bị bắt đi.
Lần này đã bị Tô Loan Loan đoán trúng rồi, Diệp Thái Linh đã đến xác nhận suy đoán của Tô Loan Loan… Trần Xuân Độ thật sự có liên quan đến vụ án giết người, hơn nữa còn không chỉ liên quan một chút.
Lê Kim Huyên hồn bay phách lạc quay lại chỗ bàn cơm, Tô Hiểu Vân hỏi: “Anh ta bị đưa đi rồi à?”
Lê Kim Huyên gật đầu, nhìn về phía Tô Loan Loan, hỏi: “Cô thấy thế nào?”
Cô đang hỏi ý kiến của Tô Loan Loan, muốn nghe cách nhìn của Tô Loan Loan về chuyện này.
Trước đó Tô Loan Loan cũng suy đoán Trần Xuân Độ có liên quan đến vụ án giết người, Lê Kim Huyên chỉ có thể đánh cược lên Tô Loan Loan thôi.
Tô Loan Loan im lặng suy nghĩ một lát rồi nhìn về phía Lê Kim Huyên, nhẹ giọng nói: “Tổng giám đốc Lê… Lần này có lẽ anh ta gặp phiền phức rồi.
”
Tô Loan Loan nói rất nhỏ, giọng nói như muốn tan đi trong không khí, nhưng lời nói của cô ta lại khiến vẻ mặt Lê Kim Huyên trở nên cứng đờ, trong mắt lộ vẻ khó tin.
“Chắc chắn chứ?” Lê Kim Huyên chưa hết hy vọng hỏi.
Tô Loan Loan lắc đầu: “Ngay cả tôi cũng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2199063/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.