"Giang thần y!”
Bạch Vệ Quốc vội vàng gọi Giang Thành, giọng đầy lo lắng.
Nếu chỉ là đặt cược tiền bạc thì Bạch Vệ Quốc hoàn toàn có thể giúp Giang Thành giải quyết.
Tuy nhiên, theo như bài viết trên tạp chí, một khi Giang Thành thất bại, đến Bạch Vệ Quốc cũng thể giúp được gì!
"Không sao đâu! Tôi đồng ý được tức là đã nắm chắc phần thắng rồi." Giang Thành nhìn Bạch Vệ Quốc nói.
" Được.
Thế chúng ta cứ quyết định vậy đi!" Bác sĩ Neal này vui vẻ đáp lại
"Nếu bác sĩ Neal đã nắm chắc vậy thì mời ông trước!" Giang Thành vừa nói vừa đưa tay ra mời.
Bác sĩ Neal đật đầu, lập tức cầm hộp thuốc trên mặt đất lên, mở ra.
Hộp thuốc của bác sĩ Neal có đủ các loại trang bị: băng vải, thuốc nước, ống tiêm… trong khi đó, trong tay của Giang Thành chỉ có một chiếu túi đựng kim dùng để châm cứu.
"Xem ra vẫn bác sĩ Neal chuẩn bị đầy đủ hơn!" Tôn Nhu nhìn thấy sự khác biệt giữa hai bên, liền cười nói.
"Khoa học chính là chú đến sự cẩn trọng tỉ mỉ!" Bác sĩ Neal nói rồi rút kim tiêm ra, bắt đầu bơm thuốc.
"Ngài Cố, xin ngài yên tâm, tiêm một mũi thôi, đảm bảo thấy ngay hiệu quả!” Bác sĩ Neal tự tin nói, rồi đưa kim tiêm, chích vào bắp tay của Tôn Nhụy.
"Anh rể, anh yên tâm.
Bác sĩ Neal là bác sĩ khoa thần kinh giỏi nhất ở kinh thành này, cũng là nghe nói danh tiếng của anh, ông ấy mới đây đó! So với mấy loại Trung y lừa người kia thì giỏi giang hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap-giang-thanh/934498/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.