Păng!!!
Mang vẻ mặt không cam tâm cuối cùng cùng ánh mắt hừng hực tia lửa và gương
mặt dữ tợn, sự kiêu ngạo, tự cao tự đại ban đầu, tất cả đều vỡ tan cùng với cơ thể của hắn rơi xuống đất mà VỠ tan tành.
Đã thua rồi.
Ngay cả sự hỗ trợ của mười mấy tên đệ tử cũng không có tác dụng gì, bọn họ đã bại trận.
Một âm thanh lớn vang lên trước mắt của
đám người Phù Mãng, cơ thể nặng nề của bọn chúng rơi xuống mặt đất.
Mặc dù thời gian đánh nhau rất ngắn, nhưng Như Trần bị thương rất nghiêm trọng, một bên cánh tay đã bị Nguyệt luân hóa thành thanh đao nuốt chửng, một bên chân cũng bị Thiên hỏa hóa thành kiếm thiêu đen một mãng thịt, cơ thể đã không còn lành lặng.
Đây có lẽ là lần bị thương nặng nhất sau khi hắn xuất gia.
Phù.
Máu tươi chảy ra xung quanh miệng, cơ thể co quắp trên mặt đất, đau đớn mà thở hổn hển.
So với hắn, những đệ tử mặc áo choàng đen phía sau lưng còn thê thảm hơn nhiều.
Đám người này ngay cả xác cũng không còn, biến thành cơn mưa máu rơi xuống rồi ngấm vào trong đất.
Lúc này, thân hình của Hàn Tam Thiên cũng từ từ hạ xuống, đứng bên cạnh của Như Trần.
Khi Hàn Tam Thiên giơ tay lên, rồi đưa ngón tay cái lên, quay lại mỉm cười với họ, đám người Phù Mãng như sắp phát điên.
Bọn họ điên cuồng nhảy cẫng lên, hoan hô, Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh vui vẻ đến mức rơi lệ.
Biết bao nhiêu ngày, bao nhiêu tháng bọn họ tham sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap/1593992/chuong-2397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.