Lúc này bên trong phòng sách của ông nội Diệp, Diệp Thiên và Giang tổng quản đang ngồi cách một bàn trà mặt đối mặt "Tôi tự hỏi ông sợ tôi đánh không lại tên họ Hoắc kia hay là có mục đích gì? Vì sao phải ngăn cản tôi ra tay?" Diệp Thiên dang tay cười khổ hỏi.
"Tôi đương nhiên tin tưởng Diệp Bắc Minh cậu có thể giết Hoặc Cảnh Long rồi." Giang tổng quản cười nói.
không
Sắc mặt Diệp Thiên cứng đờ, thu hồi nụ cười nói: biết ông đang nói cái gì.
"Tôi
Giang Sơn cười hắc hắc: “Đừng vội phủ nhận, tôi có chứng "Chứng cớ gì?" "Chúng tôi đã điều tra, ngày đó Diệp Bắc Minh ở Đông Nam Á ngang trời xuất thể.
Cậu lại vừa vặn đáp chuyến bay đến Đông Nam Á” Giang Sơn bày ra bộ dạng cậu đừng phủ nhận.
"Ngẫu nhiên mà thôi." Diệp Thiên xua tay cự tuyệt phủ nhận, hãn không muốn bị Đại nội làm phiên.
Giang Sơn cười cười nói: “Vậy tại sao Thẩm Vinh Hoa lại từ Đông Nam Á xa xôi lại đến tặng lẽ chúc thọ cho ông của cậu, vì sao lại chuyển vào tài khoản của cậu 200 tỷ? "Đó là vì tôi chữa bệnh cho cha ông ta nên ông ta trả thù lao.
"Ông cụ Thẩm không bị bệnh, ngày đó cậu đến Thẩm gia vừa vặn Thấm gia bị Hồng Thịnh tấn công.
Sau đó Diệp Bắc Minh liên ngang trời xuất thế.” Giang Sơn nhìn thắng Diệp Thiên, một bộ cậu còn dám không thừa nhận.
"Rốt cuộc ông muốn như thế nào?"Diệp Thiên tìm không được lý do giải vậy.
Giang Sơn hạ hạ cười: “Không muốn thế nào cả, chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-trung-sinh/1469768/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.