Triệu Hùng nghe thấy cô em vợ Lý Diệu Linh gõ cửa phòng là việc gọi anh, anh lập tức bước tới cửa, mở ra cửa phòng làm việc.
Sau khi đi vào, Lý Diệu Linh nhìn quanh mọi thứ trong phòng làm việc một vòng. Cô ấy nghĩ rằng Triệu Hùng đang làm điều gì đó đáng xấu hổ nên mới phải khóa kỹ của phòng, thế nhưng cô ấy ngó xung quanh một hồi lâu cũng không nhìn ra manh mối gì.
"Anh rể, anh đang làm gì trong phòng làm việc vậy? Làm gì mà phải khóa trái cửa?" Trên mặt Lý Diệu Linh thoáng hiện lên sự nghi hoặc.
"Anh đang luyện tập thư pháp!"
"Luyện thư pháp á?"
Lý Diệu Linh giống như một con hồ ly nhỏ, bên trong ánh mắt hiện lên sự tinh ranh. Cô ấy nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Anh luyện thư pháp thì cần gì phải khóa trái cửa phòng chứ?"
Khi bước đến trước bàn sách, Lý Diệu Linh nhìn thấy vết mực trên giấy Tuyên vẫn chưa khô, xem ra quả thật là mới viết chữ không lâu.
Nét chữ mạnh mẽ hữu lực nhưng vẫn giữ được nét mềm mại, trông giống như rồng bay phượng múa.
Mặc dù Lý Diệu Linh không hiểu về thư pháp, nhưng cô ấy vẫn có thể nhìn ra nét chữ của anh rể khá đẹp.
"Anh rể, anh được đó nha! Chữ viết của anh đẹp lắm luôn." Lý Diệu Linh khen ngợi Triệu Hùng từ tận đáy lòng.
Triệu Hùng gõ nhẹ một cái lên đầu cô em vợ Lý Diệu Linh, cười nói: "Hiện tại đã biết chăm chỉ học tập có ích như thế nào chưa?"
"Luyện tập thư pháp và cố gắng học tập có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2537453/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.