Triệu Hùng nhìn thấy biểu hiện của bố mình, có thể nhận ra tâm trạng kích động này hoàn toàn là cảm xúc chân thật từ đáy lòng, không thể là do ông cố tình diễn cho anh xem.
Trong lòng anh cũng có chút dao động. Tuy nhiên sau khi luyện dịch cân kinh, cảm xúc của anh cũng đã được cải thiện rất nhiều, trên gương mặt hầu như không thể nhìn thấy chút cảm xúc nào.
Lý Thanh Tịnh gật đầu và nói: “Là hậu duệ của Hoa Đà, bác sĩ Hoa Di đã khám cho tôi, nói rằng tôi có song thai, còn khẳng định là hai bé trai.”
Vừa nghe nhắc đến Hoa Di, Triệu Khải Thời lập tức tin việc Lý Thanh Tịnh Thanh có song sinh là sự thật. Ông kích động nói: “Vậy là nhà họ Triệu có cháu đích tôn rồi, có cháu đích tôn rồi.”
Ánh mắt mọi người ngay lập tức tập trung vào Triệu Hùng.
Mấy ngón tay của Triệu Hùng để trên bàn gõ gõ theo nhịp điệu: “Mặc dù họ của hai đứa trẻ là Triệu, nhưng Triệu này cũng không phải họ Triệu của ông. Triệu Hùng tôi bị nhà họ Triệu trục xuất công khai khỏi gia đình, tôi không muốn hai đứa con của tôi lặp lại số phận của bố chúng. Đây là Triệu Hùng tôi có người nối dõi, không phải họ Triệu.”
Người nhà họ Triệu nghe xong, sắc mặt liền thay đổi.
Lý Thanh Tịnh khẽ chạm tay vào Triệu Hùng, nhắc anh đừng làm cho tình hình trở nên quá cứng nhắc, tránh cho cả hai bên không thể rời khỏi bàn một cách vui vẻ.
Là người đứng đầu nhà họ Triệu, Triệu Khải Nghĩa là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2538084/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.