Mưa vẫn từng hạt từng hạt rơi xuống, Triệu Hùng cùng Trọng Ảnh ngồi trong gian trước cửa uống trà.
Triệu Hùng chuẩn bị đi tới Vân Giang, có một số việc phải giải thích với Trọng Ảnh. Hai người vừa uống trà, vừa nói tới một số chi tiết cần chú ý.
Triệu Hùng trong lòng rối bời, vẫn còn đang suy nghĩ về chuyện của chú ba Triệu Khải Nghĩa ở bên kia, nhưng ở trước mặt Trọng Ảnh anh không biểu lộ ra ngoài.
Lúc này, đội trưởng đội bảo vệ của Ngã Nguyệt Đàm là Hùng Huy Khang đang vội vàng chạy tới.
“Huy Khang, có việc gì vậy?” Triệu Hùng cất tiếng hỏi Hùng Huy Khang.
“Anh Triệu, bên ngoài có một cô gái tên là Hạ Hồng Ngọc muốn gặp ngươi! Cô ấy nói anh sẽ gặp cô ấy.”
“Hạ Hồng Ngọc?”
Triệu Hùng nói với Hùng Huy Khang: “Để cô ấy vào đi!”
Hùng Huy Khang lên tiếng đồng ý, xoay người đi ra ngoài. Khi anh quay lại, anh dẫn theo Hạ Hồng Ngọc đi cùng.
Hạ Hồng Ngọc đang cầm một chiếc ô màu tím, vẻ mặt điềm tĩnh, dáng người thướt tha. Cô bước đi uyển chuyển giống như tơ liễu, thực sự nhìn rất đẹp mắt.
“Anh Triệu, cô Hạ tới rồi.” Hùng Huy Khang báo với Triệu Hùng.
“Hùng Huy Khang, cậu đi được rồi!”
“Vâng!”
Sau khi Hùng Huy Khang rời đi, ánh mắt Triệu Hùng dừng trên người Hạ Hồng Ngọc, nói: “Cô Hạ, cô tìm tôi có việc gì sao?”
Hạ Hồng Ngọc đứng trước mặt Triệu Hùng, có vẻ vừa lo lắng vừa bất an.
Cô chỉ là con gái của một gia đình bình thường, rất ít khi có cơ hội tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2538155/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.