La Tiểu Sanh cẩn thận cầm lấy chiếc chìa khóa đồng, phía trên dường như vẫn còn lưu lại hơi ấm của bà ngoại, tra chìa khóa vào lỗ khóa ở cánh cửa sắt. Cánh cửa này đã lâu rồi không được tu sửa, sơn đỏ có chút tróc ra, rỉ sắt loang lổ từ phía dưới bò dọc lên trên, trông có chút thần bí.
Cùng với những tiếng kèn kẹt vang lên, cửa từ từ mở ra. Thứ mà La Tiểu Sanh nhìn thấy đầu tiên là cái ghế dựa cũ đã lung lay sắp đổ, được bày ở trong góc sân. Đó là cái ghế dựa bà ngoại thích nhất, vào mùa hè khi vừa ăn cơm tối xong là bà ngoại đã ra ghế ngồi hóng mát. Bà vừa nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt, vừa kể chuyện xưa cho cô nghe. Trong ấn tượng của cô, thanh âm của bà có thể làm cho người khác cảm thấy an lòng…
Cô tới nơi này là để điều chỉnh lại tâm tình, bằng cách nhớ lại ký ức tốt đẹp nhưng cũng mang theo sự thương cảm nhàn nhạt. Cô vội đem ánh mắt rời đi, xách hành lý vào trong phòng.
Đằng sau cánh cửa gỗ, không khí có phần cổ kính, giống như một cái hộp từ lâu đã bị bụi phủ đầy, bỗng nhiên mở ra nên có thể dễ dàng thấy được những hạt bụi li ti từ bên trong trào ra, giống như đang hoan nghênh cô tới.
La Tiểu Sanh để hành lý xuống, nhanh chóng mở cửa ra, lần cuối cô tới đây cũng đã là chuyện của một năm rưỡi trước rồi. Hôm nay dõi mắt nhìn lại, trên mặt bàn hay trên tủ gỗ đã tích một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-trai-trong-hoa-huong-duong/1956174/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.