Cuộc sống cứ như vậy, một ngày rồi lại một ngày trôi qua. Bắt đầu được mấy ngày, La Tiểu Sanh còn kiên trì mỗi ngày tưới nước cho hạt giống giá trị năm mươi nhân dân tệ kia, sau đó cô bắt đầu vẽ tranh, vẽ cảnh quê nên khắp nơi đều có thể thấy được cảnh vật để vẽ, dần dần cô quên luôn cả việc đó.
Ở vùng quê, sắc xuân càng ngày càng rõ rệt, là một loại cảm giác mộc mạc, tươi mát, đặc biệt đối với những người đã quen sống ở thành phố như La Tiểu Sanh mà nói, thì đây tựa như một đôi tay, trấn an nội tâm nôn nóng của cô. Cô bắt đầu thử từ bỏ Tần Phong.
Nhưng ai cũng biết muốn quên một đoạn tình cảm dài năm năm có bao nhiêu khó khăn, mỗi khi đêm khuya trog yên lặng, thanh vắng thì cô vẫn không chịu được mà lại nhớ tới Tần Phong, nhớ tới anh đối xử với cô tốt như thế nào, nhớ tới hai người giống như anh em thân thiết cùng nhau vượt qua những năm tháng kia, trong lòng tránh không được có chút cảm thán. Nếu như khi đó cô làm cho Tần Phong không nhận ra những điểm tốt của Giang Vân thì sao? Nếu như khi đó cô chủ động hơn một chút thì thế nào? Nếu như khi đó…
Nhưng bánh xe số phận không thể nào quay ngược trở lại, nó đã xoay là xoay cho nên mùa đông còn sót lại rốt cục cũng phải rời đi hoàn toàn. Hoa nở đỏ thắm, lá non xanh biếc, mùa xuân thật sự đã đến…
Sáng hôm nay, La Tiểu Sanh vẫn rời giường sớm như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-trai-trong-hoa-huong-duong/1956175/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.