Cũng không biết là mấy giờ rồi, bên ngoài trời lờ mờ sắc xanh, có vẻ sắp sáng.
Bánh Gạo Nhỏ đã nhịn tiểu rất lâu, nhưng lại không muốn rời khỏi chiếc giường ấm áp. Cậu nhóc nằm trong lòng Cố Niệm làm nũng: “Mẹ ơi, con muốn đi tiểu.”
Cố Niệm vừa mới định ngồi dậy, Sở Chiêu Dương nói: “Để anh bế thằng bé đi.”
Cố Niệm khẽ gật đầu, lại yên tâm thoải mái nằm xuống. Sở Chiêu Dương xoay người, lách qua một bên, bế Bánh Gạo Nhỏ lên, đi về phía nhà tắm.
Cố Niệm nằm trên giường, khóe miệng không nhịn được cong lên. Có anh bên cạnh, thật tốt.
Bánh Gạo Nhỏ còn chưa tỉnh ngủ, được Sở Chiêu Dương bế đứng trên bồn cầu, ánh đèn chiếu vào mặt khiến cậu bé không mở mắt ra được.
“Xong chưa?” Bên tai đột nhiên nghe thấy tiếng nói của người đàn ông.
Cậu bé hoảng sợ, bất thình lình tỉnh dậy. Quay đầu lại nhìn, sao lại là ba chứ?
“Ba, sao ba lại ở đây?”
Sở Chiêu Dương không trả lời mà hỏi ngược lại: “Đi tiểu xong chưa?”
“Xong rồi ạ.” Bánh Gạo Nhỏ bối rối, trả lời trong vô thức.
Sở Chiêu Dương kéo quần lên cho cậu bé: “Quay về ngủ thôi.”
“Vâng.” Bánh Gạo Nhỏ ngỡ mình đang nằm mơ, được Sở Chiêu Dương bế lên, mơ hồ nói: “Con đang nằm mơ chăng?”
Sở Chiêu Dương không nói chuyện, ôm cậu bé về giường, thấy cậu bé lại ngủ thiếp đi. Trong lòng âm thầm chế giễu “thần ngủ”, song anh vẫn cúi người hôn một cái lên khuôn mặt non mịn của cậu bé. Sau đó anh lách qua, hôn lên môi Cố Niệm, nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900604/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.