Lúc đó, chắc chắn anh bị thương rất nặng. Bị hạ thuốc, cơn đau đớn phải lớn đến mức nào mới có thể khiến bản thân duy trì tỉnh táo chứ? Để có thể đạt được mục đích, e rằng lượng thuốc Hướng Dư Lan cho anh uống cũng không ít.
Lòng bàn tay Cố Niệm nhẹ nhàng chạm vào vết sẹo.
“Lúc đó rất đau phải không?” Cố Niệm đau lòng.
“Hơi đau...” Sở Chiêu Dương có sao nói vậy, “Quan trọng là có thể khiến đầu óc tỉnh táo.”
Người đàn ông này, sao lại ngốc như vậy, lại tốt như vậy chứ?
“ Nếu như em không trở lại thì sao? Nếu như em đã lấy người khác rồi thì sao? Nếu như…”
Sở Chiêu Dương ôm chặt Cố Niệm rồi hôn cô. Sau đó
“Đừng nói nữa. Những chuyện đó anh cũng không dám nghĩ.”
Anh áp trán mình vào trán cô, hơi thở nặng nề nóng bỏng theo lời nói của anh phà vào môi cô.
Cố Niệm gật đầu.
“Ngoài anh ra, em làm sao có thể lấy người khác được.” Sở Chiêu Dương nói. Một tay anh siết eo cô, tay còn lại tìm được tay trái của cô, nhẹ nhàng sờ lên chiếc nhẫn kim cương. Anh đương nhiên hiểu dụng ý của cô. Ở cùng một đứa bé, lại có chiếc nhẫn trên ngón áp út sẽ khiến người khác biết rằng cô đã kết hôn. Nhưng lúc đó cô cho rằng anh đã chết. Cô đã dự định cả đời sống như vậy, cả đời thủ tiết vì anh.
Cô vẫn luôn nói anh ngốc. Nhưng cô cũng như vậy, không phải sao?
“Hai chúng ta giống nhau, em cả đời thủ tiết vì anh, anh cũng như vậy. Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900609/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.