Sở Chiêu Dương đau lòng nhẹ nhàng vỗ về đôi vai và sau lưng cô, anh cúi đầu hôn lên thái dương của cô.
“Em nghỉ ngơi một chút trước đi.”
Cố Niệm lười biếng nằm bò ra, bây giờ không chỉ cơ thể không muốn cử động, đến cả não cũng không muốn cử động. Nhưng chuyện cô bị bỏ thuốc là chuyện rất rõ ràng. Chuyện này không thể cứ cho qua như thế được, phải nhanh chóng điều tra thì mới có thể mau chóng tóm được kẻ hại cô.
“Chiêu Dương, em…”
“Anh biết.” Sở Chiêu Dương vỗ vỗ vào lưng cô, thấp giọng, “Em đừng lo, anh đã gọi người đến kiểm tra rồi, giao cho anh.”
“Anh biết?” Cố Niệm kinh ngạc hỏi.
Vừa rồi mơ mơ hồ hồ, đầu óc thật sự không được tỉnh táo lắm. Cô cũng không nhớ ra anh đến từ lúc nào nữa, chỉ nhớ cô nhờ Chu Tự Chương gọi cho Sở Chiêu Dương, còn bảo Chu Tự Chương đánh ngất cô.
“Chu tiên sinh đã nói hết với anh rồi.”
Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh ồn ào.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Niệm hơi kinh ngạc.
Bây giờ cô và Sở Chiêu Dương ở đây quần áo xốc xếch, cả căn phòng đều tràn ngập mùi ân ái. Bất luận thế nào cũng không thể để người ta nhìn thấy.
Chu Tự Chương vốn không canh giữ ở gần cửa phòng. Dù sao Sở Chiêu Dương và Cố Niệm ở bên trong làm mấy chuyện ân ái, anh cũng không tiện đứng bên ngoài nghe. Anh chỉ có thể đi ra xa một chút, đến chỗ không nghe thấy âm thanh bên trong của Sở Chiêu Dương và Cố Niệm, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900825/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.