Cánh tay cậu quá ngắn, không với tới Ngôn Sơ Vi.
Nhưng vùng vẫy thế này vẫn khiến Ngôn Sơ Vi tức giận đùng đùng không còn nhẫn nại.
“Nói mau!” Ngôn Sơ Vi dùng sức ghim vào trong thịt trên quai hàm cậu.
Bánh Gạo Nhỏ đau đến mức co rúm lại, hai tay cũng không còn sức lực. Ngôn Sơ Vi buông mạnh ra, ném cậu nhóc xuống đất.
“Đùng” một tiếng, cơ thể nhỏ bé của cậu nhóc va vào chiếc ghế cách đó không xa. Ghế bị đổ xuống, phía sau đầu của Bánh Gạo Nhỏ sưng lên, thoang thoảng có mùi máu tươi tràn ra, không biết là từ sau đầu hay từ trên quai hàm.
Bánh Gạo Nhỏ cắn chặt răng, không lên tiếng, giơ tay lau nước mắt trên mặt.
Trên má dính máu, chùi thế này, máu và nước mắt hòa thành một, gương mặt trắng trẻo tròn trịa liền trở nên vô cùng nhếch nhác.
“Mày cho rằng mày không nói chuyện thì bọn chúng sẽ không đến sao?” Ngôn Sơ Vi đi đến trước mặt cậu nhóc, ngồi xổm xuống nắm lấy cổ áo cậu nhóc, rồi lại xách cậu lên.
“Giống hệt mẹ mày, tự cho mình là đúng, làm bộ làm tịch!”
Ngôn Sơ Vi giơ tay lên, tát mạnh lên mặt Bánh Gạo Nhỏ.
Tiếng bạt tai vang lên, trực tiếp truyền đến điện thoại.
“Đừng đánh! Đừng đánh nó! Đừng đánh nó!” Cố Niệm vội nói, nước mắt rơi lã chã.
Dù cho cậu nhóc vẫn không lên tiếng, nhưng Cố Niệm biết Bánh Gạo Nhỏ đang ở đó.
Tiếng va chạm cực lớn lúc nãy đã khiến tim cô nhảy ra ngoài.
Ngôn Luật mở loa ngoài điện thoại, Bánh Gạo Nhỏ nghe thấy rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900915/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.