Tô tướng quân lúc này mới cẩn thận đánh giá Trì Dĩ Hằng, gật đầu nói: “Quả là có bóng dáng Gia Nguyên lúc sinh thời.”
Nhắc đến Sở Gia Nguyên, Nhị gia liền hơi trầm mặt xuống, cảm xúc ảm đạm cũng lộ trên mặt.
Tô tướng quân vỗ vỗ vai Nhị gia, “Chuyện buồn thì đừng nghĩ đến nữa. May mà bây giờ tìm lại được Dĩ Hằng, cũng xem như bù đắp một phần tiếc nuối rồi.”
“Đúng vậy!” Nhị gia gật đầu lia lịa, thở dài một hơi, “May mà còn có Dĩ Hằng, khiến tôi lúc về già còn có được một sự an ủi.”
“Không nói mấy chuyện này nữa.” Nhị gia xua tay xóa đi biểu cảm ảm đạm trên mặt mình, mỉm cười trở lại, “Phải rồi, Hân Nhã đâu?”
Khuôn mặt Tô tướng quân ôn hòa hơn: “Con bé đó, vừa rồi ở khách sạn gặp được người quen nên qua đó nói chuyện một lúc rồi, tôi sẽ gọi nó về ngay.”
“Không cần, không cần.” Nhị gia ngăn lại: “Gặp người quen khó tránh phải giao tiếp một chút, đừng làm phiền con bé.”
Tô tướng quân xùy một tiếng: “Nó có thể có việc gì chứ? Bảo nó làm một công việc đường hoàng nó không làm, cứ nằng nặc muốn làm diễn viên gì đó. Bác cả, chú ba, thậm thí cả bác gái và thím của nó đều có công ty riêng của mình, tùy tiện bảo nó chọn thời gian là có thể đến làm nhưng nó cứ không nghe.”
“Sở thích của bọn trẻ mà. Hơn nữa bây giờ thành tựu của nó cũng không phải thấp, còn nhận được mấy giải thưởng lớn và ảnh hậu nữa mà.” Nhị gia khuyên nhủ.
“Haha,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901062/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.