Một hồi sau thì nghe thấy tiếng của Mục Lam Thục, “Bánh Gạo Nhỏ, sao con lại ở đây?”
“Con muốn ngủ với mẹ.” Ngoài cửa truyền đến tiếng của Bánh Gạo Nhỏ.
Sở Chiêu Dương hừ lạnh một tiếng, không hề khách khí nói với Cố Niệm: “Không thể chiều nó mãi, đã lớn như vậy rồi mà cứ giống như chưa dứt sữa!”
Cố Niệm: “...”
Tối nay là đêm tân hôn, Mục Lam Thục cũng không muốn để Bánh Gạo Nhỏ đến làm bóng đèn, nên nói: “Hôm nay con ngủ cùng bà ngoại được không? Hôm nay là tân hôn của ba mẹ con mà.”
“Không phải họ đã sớm kết hôn rồi sao?” Bánh Gạo Nhỏ không dễ bị lừa chút nào.
Mục Lam Thục: “...”
Cố Niệm đẩy đẩy Sở Chiêu Dương: “Phải đi mở cửa.”
Sở Chiêu Dương rất không muốn, nhưng cũng không thể để mẹ vợ và con trai ở bên ngoài nghe thấy âm thanh của bọn họ trong này, anh chỉ có thể nghiến răng với Cố Niệm hai cái: “Trở về sẽ xử em.”
Cố Niệm chớp chớp mắt, quyết định phải để Bánh Gạo Nhỏ ở lại.
Sở Chiêu Dương đi mở cửa, không dám xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng trước mặt Mục Lam Thục, nhưng đối với người phá hỏng mọi chuyện như Bánh Gạo Nhỏ, nét mặt vẫn không tốt lắm.
“Mẹ.” Sở Chiêu Dương gọi Mục Lam Thục.
Khi vừa cúi đầu, đối diện với Bánh Gạo Nhỏ, anh lập tức trở mặt, “Sao con lại ở đây?”
Bánh Gạo Nhỏ: “...”
Bánh Gạo Nhỏ bĩu môi, cậu đã rất quen thuộc với tính cách này của ba.
Sở Chiêu Dương lúc này mới chú ý thấy, Bánh Gạo Nhỏ đang ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901169/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.