Sắc mặt Tưởng Lộ Liêm thay đổi, “Phó Dẫn Tu, anh có ý gì đây?”
“Tôi và cô ta đang nói chuyện, không muốn người khác xen vào.” Phó Dẫn Tu lạnh lùng nói.
“Ngữ Đồng từng nói cô ấy và anh không có bất kỳ quan hệ gì. Phó tiên sinh, với thân phận của anh, cũng không cần phải làm ra chuyện ép buộc người khác đúng không?”
Phó Dẫn Tu híp mắt lại, cúi đầu chất vấn: “Cô nói vậy với anh ta?”
Minh Ngữ Đồng không ngờ Tưởng Lộ Liêm lại nói như vậy. Cô cơ bản chưa từng nói gì với Tưởng Lộ Liêm.
Đợi một hồi sau vẫn không thấy Minh Ngữ Đồng trả lời, Phó Dẫn Tu trực tiếp cướp cây gậy trong tay Minh Ngữ Đồng, ném xuống đất, rồi kéo Minh Ngữ Đồng đi ra ngoài.
“Ngữ Đồng.” Tưởng Lộ Liêm kinh ngạc gọi, muốn cản lại nhưng lại bị hai vệ sĩ Giáp một và Giáp hai chặn lại không thể bước tới trước.
Minh Ngữ Đồng đành phải quay đầu, vội vã nói: “Tôi không sao, chỉ đi nói chuyện với anh ta thôi.”
Minh Ngữ Đồng không muốn kéo Tưởng Lộ Liêm vào, đây là chuyện riêng của cô, không liên quan đến Tưởng Lộ Liêm. Hơn nữa, cô cũng không muốn liên lụy Tưởng Lộ Liêm. Sau đó, liền ra hiệu cho Dương Minh Lãng đừng đi theo.
“Cái này...” Hạ Đồng Danh đầy nghi hoặc nhìn Dương Minh Lãng, “Giám đốc Minh và giám đốc Phó...”
Dương Minh Lãng đương nhiên biết quan hệ của Minh Ngữ Đồng và Phó Dẫn Tu không hề đơn giản, tuy không biết rõ ràng mọi chuyện, nhưng cũng biết Minh Ngữ Đồng và Phó Dẫn Tu từng rất thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901305/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.