Anh nghĩ, khi đó cho dù không có hiểu lầm, cô thực sự không nói năng gì rời xa anh, cũng là do anh đáng đời!
Vừa rồi nhìn thấy bộ dạng Minh Ngữ Đồng quan tâm Minh Ngữ Tiền như vậy, anh thực sự rất ngưỡng mộ. Anh rất muốn Minh Ngữ Đồng đi theo sau anh, lo lắng cho anh.
“Em không về nhà mình sống sao?”
“Đó là nhà anh.”
Mặc dù bây giờ quan hệ của bọn họ không gay gắt như nước với lửa, cô cũng không muốn mặt mày khó chịu với anh, nhưng cũng không muốn chuyển đến sống với anh.
Như vậy sẽ thành ra thể gì chứ?
Bọn họ vẫn chưa tái hợp.
Mà thực sự cô vẫn chưa suy nghĩ xong.
Minh Ngữ Đồng quay đầu nhìn Tiểu Cảnh Thời, ánh mắt cầu khẩn thương lượng với Phó Dẫn Tu, “Tôi có thể dẫn Tiểu Cảnh Thời về nhà không?”
Phó Dẫn Tu rất muốn lấy Tiểu Cảnh Thời để trói buộc Minh Ngữ Đồng, thậm chí là ép buộc cũng được, để cô quay về Lãnh Viên sống.
Nhưng anh không thể.
Anh đã nói là anh sẽ thay đổi, anh cũng không nỡ nhìn thấy Minh Ngữ Đồng buồn.
“Được.” Phó Dẫn Tu gật đầu, “Sáng mai anh sẽ cho Giáp ba và Giáp bốn đến đón hai người.”
Minh Ngữ Đồng không ngờ Phó Dẫn Tu sẽ thoải mái đồng ý như vậy. Cô hơi ngạc nhiên, nở nụ cười với anh, “Cảm ơn.”
“Em không cần khách sáo như thế với anh.” Phó Dẫn Tu khẽ nói, “Anh chỉ muốn em được vui. Đồng Đồng, chỉ cần em yêu cầu, anh đều đồng ý.”
Minh Ngữ Đồng nhìn anh chằm chằm, trong lòng bị lời nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901440/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.