Giống như tối hôm qua, chỉ cần gặp Tiểu Cảnh Thời là sẽ không thể tránh khỏi việc gặp Phó Dẫn Tu.
“Thực ra bây giờ chị đã dao động rồi.” Minh Ngữ Tiền nói.
Thực ra như vậy cũng tốt. Minh Ngữ Đồng và Phó Dẫn Tu cũng đã có với nhau một đứa con. Cho dù Minh Ngữ Đồng thực sự không thể sinh con được nữa thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến chuyện của hai người họ. Chỉ cần Phó Dẫn Tu không ức hiếp Minh Ngữ Đồng nữa là được.
Minh Ngữ Tiền cắn răng nói: “Chị, nếu như Phó Dẫn Tu thực sự thay đổi, nếu như anh ta có thể bảo vệ tốt cho chị, có thể khiến chị vui vẻ hạnh phúc, mà chị cũng thích anh ta thì em… em cũng ủng hộ chị. Tóm lại, tất cả đều do chị quyết định. Chị cũng không cần làm khó bản thân mình, cũng không cần ép bản thân từ bỏ.”
Minh Ngữ Tiền nghiêm túc nhìn Minh Ngữ Đồng: “Chị phải nhớ chị đã không còn là chị của bảy năm trước. Bây giờ chị kiên cường, độc lập, có thủ đoạn, có năng lực hơn lúc đó rất nhiều. Hơn nữa, bây giờ chị cũng không phải chỉ có một mình.”
Những lời khuyên nhủ của Minh Ngữ Tiền đã giúp Minh Ngữ Đồng không còn chần chừ do dự như trước nữa. Không nhất thiết phải lập tức đưa ra câu trả lời, nhưng có thể thử mở lòng nghe theo tiếng gọi trái tim mình.
Minh Ngữ Tiền ngáp dài một cái, “Chị nghĩ thông suốt rồi là tốt, em về văn phòng ngủ bù đây.”
“Tối qua mấy giờ em về nhà?” Minh Ngữ Đồng lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901459/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.