Edit: Fang
Beta: Wendy
Trương Minh Họa.
Cái tên trên bia đá đó.
Tòa nhà bỏ hoang này có quan hệ gì với Trương Minh Họa?
Ngân Tô lấy ghim cài áo ra nhìn, là một cái ghim cài áo cổ điển được chế tác tinh xảo nhưng trông kiểu dáng lại giống như dùng cho đàn ông hơn.
Ngân Tô vừa định ra khỏi tủ quần áo thì nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, cô lại rụt vào trong tủ quần áo, còn kéo cửa tủ khép lại một nửa —— Chủ yếu là cửa tủ hỏng rồi, không đóng được.
Tiếng bước chân ngoài cửa đi qua đi lại một hồi trong phòng bên cạnh, rồi nhanh chóng tiến vào trong gian phòng này, sau một tiếng vang nhỏ, tiếng bước chân dừng trước cửa tủ quần áo.
Giây tiếp theo cửa tủ quần áo bị mở ra, người ngoài cửa phát hiện bên trong có một bóng đen, trong tay lập tức tụ ra một quả cầu ánh sáng, lúc sắp nện vào trong thì dưới sự chiếu rọi của quả cầu ánh sáng, anh ta nhìn rõ thứ… ừm, người bên trong.
Ống thép trong tay Ngân Tô cũng xém chút là đâm ra ngoài, thấy là người quen mới đột ngột dừng lại ở cửa tủ.
“…”
“…”
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng.
Bạch Lương Dịch thu quả cầu ánh sáng về trước, phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này: “Lộ tiểu thư, cô ngồi trong đây làm gì?” Dọa chết người ta rồi, đây là loại hành vi kỳ quái gì!!
Chỉ cần anh ta không nhìn thêm một cái là quả cầu ánh sáng này sẽ ném thẳng vào trong…
Ngân Tô ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315586/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.