- Cẩn thận một chút, đừng đi qua!
Lâm Mạn Ny nhất thời còn chưa hiểu rõ thân phận chân chính của Diệp Đồng Hân, bị Diệp Đồng Hân giãy ra thì nàng sốt ruột hô to:
- Ngươi nhanh chóng quay lại!
- Không có việc gì đâu!
Diệp Dương Thành xuất hiện bên cạnh nàng, khoác lên vai nàng, kéo nàng vào ngực, nói:
- Tiểu gia hỏa này không gầy yếu như ngươi tưởng đâu.
- Nhưng mà....
Rống!
Lúc Lâm Mạn Ny vô ý thức muốn phản bác Diệp Dương Thành, lúc này tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang lên cạnh dòng suối nhỏ.
Một đạo tử kim sắc quang mang chói mắt chiếu thẳng, Lâm Mạn Ny bị mờ tạm thời, lúc nàng mở hai mắt ra...
- Trời ơi, cái này... Chuyện gì xảy ra?
Lâm Mạn Ny triệt để ngây người, nàng sững sờ nhìn qua quái vật khổng lồ dài mười tám mét, nhìn thấy một con trâu không thể chạy trốn bị nó một ngụm nuốt mất.
Mà với nàng mà nói, đây là chuyện quá rung động.
Thời điểm này Diệp Dương Thành không cần thiết phải dấu diếm nữa, mắt thấy Diệp Đồng Hân há to miệng ăn con trâu, hắn nhìn Lâm Mạn Ny nói:
- Kỳ thật Đồng Hân không phải là người...
...
Lâm Mạn Ny ngơ ngác gật đầu, nói nhảm, thời điểm này ai cũng biết tiểu nữ hài nhìn qua phấn điêu ngọc mài kia cũng không phải là nhân loại.
- Nhưng mà nàng đúng là ta nhặt về!
Diệp Dương Thành vui vẻ, nói:
- Ta đi phủ tổng thống Hàn Quốc nhặt về, tin tức ngọn núi quanh Thanh Ngõa Thai vỡ vụn ngươi có biết chứ?
...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2420628/chuong-869-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.