Diệp Dương Thành không muốn thừa nhận khả năng này, nhưng hắn biết có lẽ là thật. Nếu không thì thần tù giả tuyệt đối không rảnh rỗi sinh nông nỗi can thiệp quá khứ của Lưu Tuyết Doanh, giết người không phải trò chơi vui gì.
Điều quan trọng nhất là nếu Diệp Dương Thành không tìm hiểu rõ ràng lý do thật sự thần tù giả làm điều này thì không bảo đảm nắm quyền chủ động trong hành động tiếp theo của thần tù giả, hắn sẽ mãi mãi chịu đòn.
Diệp Dương Thành không bao giờ thích bị động, dưới tình huống bình thường hắn càng thích nắm giữ chủ động
Trong đầu Diệp Dương Thành suy nghĩ vấn đề, ôm Bảo nhi vào ký túc xá, nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống giường nhỏ, đắp chăn lên người nàng. Làm xong tất cả Diệp Dương Thành đứng dậy ra khỏi ký túc xá, ngoắc Lâm Mạn Ny đang vuốt lông Nhung Cầu lại gần mình.
Diệp Dương Thành cười nói với Lâm Mạn Ny:
- Để ta làm cho, nàng đi nói chuyện với bọn nhỏ đi. Đêm nay chúng ta mở tiẹc tối trong viện, cho bọn nhỏ vui vẻ.
Nghe Diệp Dương Thành nói, Lâm Mạn Ny đồng ý gật gù:
- Ừm! Cũng tốt.
Lâm Mạn Ny thả Nhung Cầu ra, đặt máy sấy xuống đất, vỗ tay với đám nhóc vừa ra khỏi phòng học.
Lâm Mạn Ny nói:
- Đêm nay chúng ta mở tiệc thịt nướng được không?
Đám nhóc hớn hở đồng thanh kêu lên:
- Vâng!!!
Bọn nhỏ vây quanh Lâm Mạn Ny, tiếng con nít non nớt vang vọng trong đất trống bên ngoài ký túc xa, tiếng cười trong trẻ tăng không khí ngây thơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2421976/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.