Cửa tiệm ở chợ quần áo đều trang hoàng đơn giản, sắp xếp một chút là có thể khai trương. Nhưng chợ quần áo chưa mở, trang hoàng tiệm xong chỉ có thể để đó.
Diệp Dương Thành thuận lợi bán cửa tiệm vị trí chính giữa hàng thứ nhất, người thuê là cháu trai của nhi tử của đệ đệ của gia gia Diệp Dương Thành. Quan hệ dây mơ rễ má giúp người đó thuận lợi thuê cửa tiệm, mặc dù bỏ ra tám vạn khối tiền chuyển nhượng nhưng đáng giá.
Huống chi nếu không có mối quan hệ họ hàng, trong phí chuyển nhượng tám vạn khối tiền ít nhất phải thêm vào ba, năm vạn.
Diệp Dương Thành lấy lại tiền vốn, cửa tiệm mới cũng bước vào giai đoạn trang trí. Bốn giờ chiều thuận lợi trang trí, sắp xếp xong. Diệp Dương Thành nhìn cửa tiệm ra dáng đâu vào đấy, hắn cười đếm sáu trăm khối tiền giao vào tay một nam nhân trung niên.
Diệp Dương Thành nói:
- Vất vả rồi.
Nam nhân trung niên không kiêng dè trước thái độ thân thiện của Diệp Dương Thành, gã thuận miệng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta làm nghề này nhiều năm nhưng hiếm khi thấy lão bản giống như phát ra.
Nam nhân trung niên nhận tiền, cười nói:
- Lần sau có tiệm mới nào cần trang hoàng ta sẽ kêu người giúp ngươi.
Diệp Dương Thành mỉm cười khách sáo:
- Mong như lời may mắn này, chắc chắn sẽ kêu.
Diệp Dương Thành không lộ vẻ gì mất kiên nhẫn hay khinh thường. Nam nhân trung niên và mấy công nhân rời đi, Diệp Dương Thành cười tủm tỉm quay sang nói với phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2422887/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.