Nội dung tờ áp- Phích rất đơn giản, chỉ một hàng chữ: Tiệm mới mở, tất cả giảm năm mươi phần trăm!
Nội dung thế này rất thường thấy, đi con phố nào đều có tờ quảng cáo tương tự, rất nhiều người đã nhàm. Diệp Dương Thành chọn cách này bởi vì tiệm mới mở, ít nhất khiến mọi người nổi lên lòng tò mò.
Chỉ cần có người bị hấp dẫn vào trong tiệm thì Diệp Dương Thành tràn trề niệm tin bọn họ sẽ không ngăn được mớ hàng tốt mà rẻ. Lý do cực kỳ đơn giản: Diệp Dương Thành bán hàng lỗ.
Một chiếc quần bò giá nhập hàng là một trăm mười khối tiền, tiệm của Diệp Dương Thành sau khi giảm giá thì chỉ còn lại giá gốc, tức bán một trăm mười khối tiền. Nếu buôn bán đắt, Diệp Dương Thành tính sơ bao gồm phí vận chuyển, tiền thuê cửa tiệm, phí điện nước, tiền lương công nhân ít ra mỗi tháng hắn sẽ bỏ thêm vào một vạn khối tiền bù lỗ. Nhưng sau khi bị lỗ số tiền này so sánh với quang minh chính đại lấy ra mười lăm vạn khối tiền thì Diệp Dương Thành không có cảm giác đau lòng.
Dù sao con đường có được tiền này không chính đáng, Diệp Dương Thành nương lúc cửa tiệm buôn bán được khách rồi từ từ lấy tiền ra sẽ không khiến ai nghi ngờ. Viện thuế vụ Bảo Kinh Trấn rất dở về mặt này, Diệp Dương Thành qua loa một chút là xong, biến tướng từ không hợp pháp thành hợp pháp.
Ba nhân viên trong tiệm nghiêm chỉnh chờ khách. Khoảng hơn tám giờ hai mươi phút, vị khách đầu tiên đến tiệm. Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2422992/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.