Khi Tề Nhiễm vội vàng đến lãnh cung, Tề Anh đang nói chuyện với Phỉ Cẩm trong nhà họ Phỉ. Người hầu trong nhà đang bận rộn giúp Phỉ Cẩm thu dọn đồ đạc, nơi ở của lão trong có vẻ vừa hỗn loạn vừa trống vắng. Khi Tề Anh đến nơi, Liễu thị đang vừa lau nước mắt vừa oán trách Phỉ Hạ không có tình người, hành xử tàn nhẫn, còn Phỉ Cẩm thì không tỏ vẻ gì. Hiện giờ Mai phi chỉ mới vừa bị định tội, nhưng bà cụ Phỉ vẫn còn đang khỏe mạnh, vậy mà bọn họ lại bị đuổi ra khỏi kinh thành, quả thực là khiến người ta lạnh lòng.
Khi Liễu thị nhìn thấy Tề Anh thì há miệng định nói gì đó, nhưng lại bị Phỉ Cẩm liếc mắt cản lại, Liễu thị chỉ đành nuốt ngược những lời muốn nói vào, bà ta vừa khóc vừa quay người bỏ đi, thậm chí còn không nói được một câu nào với Tề Anh.
Phỉ Cẩm nhìn Tề Anh, bốn phía còn rối loạn, hai người bèn tìm bừa hai cái ghế mà ngồi. Tề Anh thấy Phỉ Cẩm có vẻ ủ rũ thất thần, há miệng mấy lần nhưng cũng không nói thành lồi, hắn thậm chí không biết mình nên nói gì.
Sau cùng, Phỉ Cẩm mở miệng trước, lão nói: “Sao Vương gia lại đến đây lúc này? Mai phi nương nương vừa bị phán tội, dù chỉ là vì tương lai của chính mình thì Vương gia cũng vẫn nên làm việc cẩn trọng khiêm nhường mới đúng.”
Tề Anh thấy Phỉ Cẩm rất hiền từ, trong lòng liền dâng lên nỗi bi phẫn, hắn quay mặt đi, giọng điệu có phần giận dữ: “Tương lai mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chau-dich-ton-dich-truong-ton/651880/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.