Căn biệt thự nhà họ Triệu, số 146, đường Phạm Hoa...
Những bức tượng thiên thần được đài phun nước tắm mát, màu sắc tươi mới mát mẻ hơn rất nhiều.
Hai hàng cây to cao lớn che bóng mát chạy thẳng từ trong biệt thự ra bên ngoài cổng tạo nên một sự oai nghiêm khó cưỡng.
Chiếc xe đen chạy từ bên ngoài, dừng lại ở trước đài phun nước, tiếp đó là dáng người cao lớn của một người đàn ông đẹp như tạc tượng, tầm mắt không chú ý đến bất cứ ai mà cứ thẳng người vào trong nhà.
Hồ Lâm Sinh cho xe chạy vào bãi đỗ.
- Thanh Mẫn, con về rồi à, có mệt không? - Bà Triệu mỉm cười nhìn con trai mình, bàn tay đưa lên muốn nhận lấy áo khoác lại bị Triệu Thanh Mẫn lách mình né được.
Anh mỉm cười vỗ vai bà an ủi:
- Mẹ, con không sao đâu mà.
Anh lướt qua người bà đi lên tường, thuận tay cởi áo khoác trên người mình khoác lên vai, hai tay đút vào túi quần.
Bà Triệu lắc lắc đầu, không thể làm gì được mà lủi thủi vào bếp.
Bước chân chầm chậm tiến đến bàn làm việc, một tách cà phê nóng đã được đặt trên bàn, tay cầm lên nhấp một ngụm vừa đủ, vị đắng rất nhanh thấm vào đầu lưỡi, từ từ chuyển hóa thành vị ngọt tươi mát trôi xuống cổ họng.
Ngồi vào ghế, mở những xấp tài liệu chất một bên bàn, được một bàn tay ai đó dọn dẹp, hơi thở người đó nhè nhẹ truyền vào không khí, bàn tay từ từ chuyển động mà lật từng trang từng trang tài liệu, cặp mắt kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chau-le-bang-qua-khu-da-qua-hay-de-no-chon-vui/485683/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.