Hơn chín giờ đêm, người lớn và trẻ nhỏ tản bộ bên hồ cũng dần dần ít đi, đa phần là những cặp nam nữ trẻ tuổi hẹn hò. Bé gái cầm rổ trang sức thủ công rao bán khắp nơi cũng sắp kết thúc công việc, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Tạ Uyên vẫn còn đang đứng tại chỗ, cô bé lấy ra một chiếc kẹp tóc hình thỏ con từ trong cái rổ.
“Anh ơi, cái này tặng cho anh đấy, sau này tặng cho bạn gái.” Cô bé nhiệt tình, nói.
Tạ Uyên nhận lấy nhìn một chút, nở một nụ cười nói tiếng cảm ơn. Mẹ của bé gái ở cách đó không xa gọi cô bé một tiếng, cô bé nhảy nhót đi tìm mẹ.
Nhìn bóng lưng người ta đưa con rời đi, anh tùy ý đưa mắt nhìn đồng hồ, đã hai mươi phút kể từ khi Kỷ Thụy vào nhà vệ sinh.
Quả nhiên, quán lề đường hại người thật mà. Tạ Uyên mặt không biểu cảm, ấn mở ảnh đại diện của Kỷ Thụy gửi một dòng chữ: [Rơi vào bồn cầu rồi hả?]
Một phút trôi qua, chẳng có ai trả lời cả.
Tạ Uyên dần dần nhíu mày, lại gửi cho cô thêm một tin nhắn: [Đâu rồi?]
Vẫn chẳng có ai trả lời.
Tạ Uyên dần dần ý thức được có gì đó không đúng, anh lập tức quay người đi về phía nhà vệ sinh nữ. Sau khi đến gần, lại trông thấy một tấm biển dựng đứng có viết dòng chữ ‘Đang sửa chữa’.
Ánh mắt của anh chợt lóe lên, lao thẳng vào nhà vệ sinh nữ chẳng chút nghĩ ngợi.
Sau mười giây đồng hồ, anh trưng vẻ mặt lạnh lùng đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chau-toi-de-thua-ke-gia-san-cua-chu-do/973218/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.