Tối qua, Văn Dã ngủ không ngon. Anh không dám ngủ sâu, cứ cách một lúc lại tỉnh dậy, lo lắng rằng khi sáng ra, cô gái nhỏ ở phòng bên cạnh sẽ lại biến mất không dấu vết.
Anh tiễn Lâm Diểu xuống sảnh khách sạn, nhìn cô đi vào rồi mới quay về nhà. Cơn buồn ngủ ập đến dữ dội, anh xoa mặt, lái xe về định tranh thủ ngủ bù một giấc.
Trước khi ngủ, sợ cô gọi điện mà mình không nghe thấy, Văn Dã đặc biệt bật chuông điện thoại, chỉnh âm lượng lên mức cao nhất, đặt ngay bên gối. Nhắm mắt cố gắng ngủ một chút.
Chưa đầy một tiếng sau, tiếng chuông inh ỏi đột ngột vang lên, kéo anh ra khỏi giấc ngủ sâu.
Cơn buồn ngủ chưa tan, đầu óc vẫn còn mơ màng, nhưng Văn Dã không chần chừ dù chỉ một giây, lập tức cầm điện thoại lên. Thế nhưng, khi nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình, khóe môi đang nhếch lên của anh liền sụp xuống ngay lập tức.
Giọng anh lạnh lùng, thẳng thừng: "Tốt nhất là mày có chuyện gì to bằng trời để nói với tao."
Đầu dây bên kia, Bành Nhất Phàm: "..."
Dù không nhìn thấy, cậu ta cũng có thể cảm nhận được lửa giận đang bốc lên từ đối phương.
Bị quát đến mức hơi tủi thân, Bành Nhất Phàm lí nhí: "Em cố tình đợi đến tận mười hai giờ rưỡi mới gọi mà, bình thường giờ này chẳng phải anh đều dậy rồi sao? Nghĩ đi nghĩ lại, em vẫn thấy nên nói với anh một tiếng... Chuyện là... Hôm qua, Lâm Diểu trở về rồi."
Cậu ta ấp a ấp úng nói xong, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-bong-khuoc-nha/2131521/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.