Mùa đông ở huyện Bồ không có sương mù, nhưng bầu trời vẫn xám xịt.
Sự chênh lệch giữa không khí lạnh bên ngoài và nhiệt độ bên trong xe khiến cửa sổ xe phủ một lớp hơi nước sương mờ.
Tân Nguyệt nhìn khung cửa sổ, vô thức giơ tay lên.
Mỗi khi mùa đông đến, điều cô thích nhất khi ngồi trên xe là viết chữ trên lớp sương mờ trên ô cửa sổ.
Hai lần trước ngồi xe, cửa sổ cũng mờ, cô đã viết tên Trần Giang Dã.
Lần này, trong vô thức, cô vẫn viết tên của anh, chỉ là khi vừa viết được nửa chữ "Trần", cô bỗng tỉnh ra, nhanh chóng lau đi, sau đó căng thẳng nhìn về phía người đang gối lên vai cô.
Anh vẫn nhắm mắt, đôi lông mày nhíu chặt không biết đã thả lỏng từ khi nào.
Tân Nguyệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô quay đầu, giơ tay lau sạch lớp sương kia, cảnh vật bên ngoài bị sương mờ bao phủ trở nên rõ ràng hơn.
Lúc này, xe sắp đi ngang qua một con đường nhỏ, cô nhìn xuyên qua cửa sổ thấy một chiếc xe máy đột nhiên lao ra từ con đường nhỏ này.
Tiếng còi chói tai lập tức vang lên, tài xế bị chiếc xe máy lao ra làm hoảng sợ, đạp phanh xe và đánh mạnh tay lái. Chiếc xe nghiêng mạnh sang một bên, một số người trực tiếp bị hất ra khỏi chỗ ngồi và ngã xuống lối đi.
Bên cạnh Tân Nguyệt là cửa sổ, cô thấy chiếc xe kia, vô thức đưa tay chống cửa sổ, cho nên không bị đụng vào, nhưng Trần Giang Dã không nhìn thấy, nặng nề ngã lên người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-nang-bat-bao-chuc-chuc/2844972/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.