Dịch: Tiểu Du
Mưa nhỏ dần, từ ào ạt biến thành lâm râm rả rích, giống như những cánh hoa bạch trà sắc nhọn tung bay trong bầu trời đêm.
Trong hẻm nhỏ.
Cảnh tượng có chút kì lạ.
Một thiếu niên môi hồng răng trắng ngồi ngay ngắn trên xe lăn, chống cằm vẻ mặt bình thản.
Quanh thân hắn, từng dòng khí lưu màu lam nhạt chuyển động, xoay quanh tạo thành một vòng tròn nhỏ.
Những giọt mưa rơi xuống từ bầu trời chưa tới gần đã bị dòng khí lưu này chấn nát.
Tất cả mọi người đều dại ra.
Cho dù Ngưng Chiêu, Y Nguyệt hay Nghê Ngọc ba người đối với Lục Phiên hiểu rất rõ cũng là như thế.
Giờ khắc này, công tử bỗng trở nên cực kì xa lạ.
Như thể… Cao cao tại thượng.
Các nàng chưa bao giờ cảm giác được.
Lục Phiên ngồi trên xe lăn, hờ hững nhìn Hàn Liên Tiếu quỳ trước người hắn.
Hàn Liên Tiếu là một vị Tông Sư.
Nếu dùng khí huyết đánh nhau, một trăm Lục Phiên cũng không thể đánh lại một mình Hàn Liên Tiếu.
Thế nhưng, Lục Phiên cũng không có dựa vào khí huyết, cái hắn dựa vào chính là Linh khí.
Lục Phiên vận chuyển hoàng giai thượng phẩm công pháp 《 Đạo tông Vận Linh Thuật 》, Linh khí đan vào nhau tạo thành một bức màng, làm cho mọi người xung quanh có cảm giác áp bức.
Lục Phiên gọi cái này là “Linh áp”.
Đây là áp chế của người tu hành đối với người không tu hành.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Lục Phiên trong nháy mắt bộc phát ra 50 sợi linh khí.
Nếu không có nhiều linh khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/che-tao-sieu-huyen-huyen/162409/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.