Nửa tháng sau, Cố Tây Châu về nước.
Nghe nói vị đại tiểu thư Cố gia kia cũng theo hai anh trai trở về.
Thứ bảy, Triệu Mẫn Mẫn nhận được điện thoại của Cố phu nhân, mời cô tối chủ nhật tới dự tiệc nhà họ Cố.
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Mẫn Mẫn không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ.
Cố Tây Châu về nước suốt một tuần cũng không liên lạc với Triệu Mẫn Mẫn, ngay cả tin nhắn cô gửi qua cũng đều là đá chìm đáy biển, ngược lại Cố phu nhân lại gọi tới trước một bước.
Có lẽ hắn thật sự rất bận.
Tối chủ nhật.
Cuối cùng Triệu Mẫn Mẫn đã gặp được vị đại tiểu thư Cố gia trong truyền thuyết kia - Cố Nhược Đồng.
Cô ta rất xinh đẹp.
Khuôn mặt nhỏ, đôi mắt tròn, là loại mắt nai rất linh động và giảo hoạt.
Làn da mịn màng, mặt mày cong cong.
Vóc dáng nhỏ nhắn.
Nhưng không thể phủ nhận, đúng là một cô gái ngọt ngào chuẩn mực.
Lâm Sương Sương lấy ra một sợi dây chuyền đá quý của nhà C làm quả gặp mặt.
Cố Nhược Đồng cười dịu dàng lại ngọt ngào.
“Cảm ơn chị dâu.
”
Triệu Mẫn Mẫn nhất thời bị sự hào phóng của Lâm Sương Sương làm cho kinh sợ.
Người phụ nữ này thực sự tiêu rất nhiều tiền.
Chiếc vòng cổ này có giá trị ít nhất một triệu.
So ra, chiếc vòng tay Bvlgari của Triệu Mẫn Mẫn thua kém rất nhiều.
Nhưng Cố Nhược Đồng hoàn toàn không biểu hiện ra cái gì, lộ ra nụ cười tươi đẹp động lòng người:
“Cảm ơn chị dâu.
”
Sau đó cô làm nũng kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-chi-em-em-cung-nhau-bo-chong/1043773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.