Edit: Cá Mặn (Nặm) —– Địch Phi Dương đã chạy mất, những bạn học hóng hớt thấy không còn gì để xem nữa cũng bắt đầu giải tán. Tuy nhiên, chỉ riêng những chuyện xảy ra tối nay đủ để họ bàn tán say sưa một thời gian rồi. Nhìn bụi cây Địch Phi Dương chui vào trốn chạy, Khương Miện ngáp một cái tỏ vẻ nhàm chán. Quay người, cô liền chạm mặt với hai kẻ từ đầu tới cuối vẫn đứng trơ như trời trồng dưới cây đàn hương – Lâm Thiến và Hứa Tinh Minh. Trong tiểu thuyết giới thiệu hai người này như thế nào nhỉ? Khương Miện nhớ lại. Vì cha quá trăng hoa lăng nhăng nên Hứa Tinh Minh chưa bao giờ tin vào thứ hư ảo gọi là tình yêu. Hoàn cảnh gia đình đã tạo nên tính cách kiêu ngạo, lạnh lùng và vô tình của anh ta. Mặc dù hồi cấp ba, anh ta và Khương Miên đều có tình cảm với nhau. Nhưng một người nội tâm nhút nhát, một người cố tình coi nhẹ, khiến cả hai không ai dám bước một bước đầu tiên. Cứ thế, họ đã lỡ mất nhau. Tưởng rằng lên đại học tình hình sẽ khá hơn, ai ngờ Lâm Thiến lại xuất hiện Chị gái này cũng có hoàn cảnh gia đình vô cùng phức tạp. Mẹ tuy xinh đẹp, tốt nghiệp đại học danh tiếng nhưng một lòng một dạ làm bồ nhí cho đại gia nhà giàu. Ai ngờ đã sinh ra Lâm Thiến rồi mà vẫn chưa tìm được cơ hội “chuyển mình”, thế mà vẫn tâm an lý đắc làm nhân tình cho người ta. Từ nhỏ, bà đã nhồi nhét cho Lâm Thiến tư tưởng: Lấy người giàu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-dai-xuyen-thanh-nguoi-dep-mong-manh-de-vo/2585147/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.