Năm đầu tiên sau khi kết hôn, mùa đông, Cố An học thạc sĩ năm nhất.
Việc học không quá bận rộn, cô có rất nhiều thời gian. Truyện tranh dài kỳ đã vẽ đến tập thứ hai, mọi người đều nói rằng phong cách vẽ đã trưởng thành hơn so với tập đầu tiên, tiến bộ rõ rệt.
Mỗi ngày cô đều sống rất vui vẻ.
Người đầu tiên cô thấy khi mở mắt là người cô yêu, người cuối cùng cô thấy trước khi nhắm mắt cũng là anh ấy.
Chỉ có điều gần đây, trong lòng cô luôn có một bí ẩn chưa được giải đáp--
Có lẽ là ảo giác, ảo giác này còn khiến cô có chút xấu hổ.
Mỗi lần ngủ, cô đều cảm thấy có ai đó đang lén hôn mình.
Đôi khi là trên trán, đôi khi là trên đỉnh đầu, hoặc là má. Động tác nhẹ nhàng, chỉ như một cái chạm nhẹ, đến mức cô không phân biệt được là giấc mơ hay là hiện thực.
Nhưng cô lại không thể mặt dày mà hỏi thẳng Giang Nghiễn:
"Này, anh bạn!"
"Có phải anh lén hôn em khi em ngủ không?"
Như vậy chẳng phải là quá tự mãn rồi sao!
Cô thận trọng như thế! Khiêm tốn như thế! Đoan trang và ổn trọng như thế!
Tuyệt đối không thể hỏi câu đó...
Tối hôm đó, trước bữa tối, cô nhận được tin nhắn từ Giang Nghiễn:
[Anh có nhiệm vụ, về nhà rất muộn, đừng đợi anh.]
Cố An đáp lại, bảo anh chú ý an toàn.
Thực tế là, mỗi đêm anh có nhiệm vụ, cô đều ngủ không yên, sẽ đợi đến khi anh về nhà, ôm lấy người rồi mới yên tâm.
Nhưng cô chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-muon-hon-anh-nicolas-duong-ho-lo/1744757/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.