Nghe vậy, Vân Nghê nhìn dáng vẻ lưu manh cà lơ phất phơ của anh, mặt đỏ bừng, nhẹ giọng mắng: "Anh... anh không biết xấu hổ..."
Giọng cô gái nũng nịu, khi mắng người lại có vẻ như đang làm nũng.
Lục Kiêu Trần phát hiện trêu chọc cô giống như trêu chọc một con mèo con, ngay cả khi tức giận dùng móng vuốt cào người thì cũng là móng vuốt mềm mại, đáng yêu như muốn dụ dỗ người khác.
Anh nở nụ cười, nhìn vào đôi mắt ngấn nước của cô, thì thầm vào tai cô như muốn dụ dỗ: "Em không muốn hôn à?"
Vân Nghê cảm nhận được Lục Kiêu Trần dùng sức ôm cô vào lòng, mùi hương gỗ thông trắng thanh mát trên người anh xộc thẳng vào mũi cô.
Anh có mái tóc đen và lông mày dáng dài, ngũ quan sắc sảo, lạnh lùng, đường quai hàm rõ ràng cùng với hầu kết hơi nhấp nhô.
Đôi môi mỏng đỏ mọng vô cùng gợi cảm.
Cô nhìn thấy cặp lông mày rậm và đôi mắt đen nhánh nóng bỏng của chàng trai đang chăm chú nhìn thẳng về phía cô.
Tựa như đang nhìn con mồi, lại cũng giống như dụ dỗ con mồi cắn câu.
Vân Nghê mím môi, đột nhiên nói: "Anh nhắm mắt lại đi."
Khóe môi Lục Kiêu Trần hơi cong lên, anh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, đầu ngón tay Vân Nghê nhẹ nhàng nắm lấy quần áo của anh, mấy giây sau, cô tiến tới hôn lên môi anh.
Cô thừa nhận rằng cô bị thu hút bởi vẻ đẹp của anh.
Thiếu nữ cực kỳ ngây ngô, có chút lúng túng nên chỉ đơn giản chạm nhẹ vào môi anh.
Sau vài giây,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-thien-vi-minh-em-mo-nghia/302072/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.