Chu Hiểu Hiểu cố gắng giãy dụa nhưng không thể nhúc nhích được chút nào vì tay cô như bị kẹp bởi một cái kìm thép.
- Cậu là ai? Tôi không quen cậu. Cậu buông tay tôi ra!
Tần Dương buông tay Chu Hiểu Hiểu ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô nàng này, nói:
- Tôi không muốn đánh phụ nữ!
Chu Hiểu Hiểu bị Tần Dương trừng mắt nhìn thì trong lòng phát lạnh, cảm giác như mình đứng trước một con mãnh thú. Cô lùi ra sau hai bước trong vô thức.
Sau đó, Chu Hiểu Hiểu lấy lại bình tĩnh, nhớ lại cảnh vừa rồi thì càng cảm thấy tức giận.
Người kia chỉ là một cậu thanh niên hai mươi tuổi mà mình lại bị ánh mắt của hắn dọa sợ.
Hắn chỉ nói một câu mà mình bị dọa lùi về sau hai bước.
Thật quá mất mặt.
Chu Hiểu Hiểu chỉ tay vào Tần Dương, nói:
- Cậu không phải là người trong đoàn làm phim của chúng tôi. Cậu là ai?
Tần Dương chưa kịp lên tiếng thì Lý Tư Kỳ, trong ánh mắt của cả đoàn làm phim nhìn chằm chằm, vội vàng giải thích:
- Cậu ấy là bạn của tôi đến xem thôi. Cậu ấy sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc của mọi người đâu.
- Bạn của cô đến xem?
Chu Hiểu Hiểu cười lạnh:
- Lý Tư Kỳ à, cô giỏi lắm! Bây giờ đang là giai đoạn quay phim quan trọng, bạn của cô đến xem cái gì? Đây là nơi đoàn làm phim làm việc, chẳng lẽ ai muốn vào thì vào sao?
Khuôn mặt của Lý Tư Kỳ đỏ lên. Chu Hiểu Hiểu răn dạy cô trước mặt mọi người chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2258630/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.