- Chào mọi người.
Lâm Hiểu Nguyệt đứng trước mặt mọi người, tự nhiên thoải mái chào hỏi, Tôn Hiểu Đông mặc dù là một tên cao lớn khôi ngô, ấy mà lại tỏ ra chút lúng túng.
Lâm Hiểu Nguyệt rất cao, chừng 1m68, gương mặt cũng rất xinh đẹp, mang một đôi giày thể thao màu hồng, mặc quần jeans, áo thun, nhìn rất dễ thương.
Hà Thiên Phong nhìn về phía Tôn Hiểu Đông nháy nháy mắt, làm Tôn Hiểu Đông ngày càng lúng túng.
Lâm Trúc đứng bên Tần Dương cười khẽ:
- Cái thằng nhóc này cứ ấp a ấp úng mãi, thường ngày cứ chọc ghẹo người ta, bây giờ người ta đứng trước mặt rồi thì lại ngây ra như khúc gỗ.
Mọi người giới thiệu một phen, trò chuyện vài câu, Hàn Thanh Thanh cũng đi ra từ trong cửa kí túc xá.
- Đông đủ rồi, chúng ta đi thôi.
Tần Dương đến ven đường cười nói:
- Tôi chở mấy bạn nữ qua trước, các cậu gọi xe đi, chúng tôi đến trước gọi đồ ăn, đến quán ăn gặp.
- Được!
Lâm Hiểu Nguyệt đi với Hàn Thanh Thanh nhìn thấy Tần Dương mở cửa chiếc xe Porsche ra, giật mình trợn to hai mắt.
- Tần Dương, đây là xe cậu à?
Tần Dương cười cười, giải thích:
- Xe một người bạn của tôi, tối hôm qua về trễ nên lái về, đến tối trả lại.
Chiếc xe này đậu dưới kí túc xá nữ sinh, mặc dù giờ là Quốc khánh, nhưng lại là giờ ăn cơm, ra vào không ít người, nên hấp dẫn không ít đôi mắt ngó sang.
- Đó không phải là hoàng tử dương cầm năm nhất khoa tiếng Anh sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2258713/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.