Khi đám người Hà Thiên Phong Tôn Hiểu Đông bước vào lớp, vừa hay nhìn thấy hai người Tần Dương và Hàn Thanh Thanh đang nói chuyện, ánh mắt của Hàn Thanh Thanh lộ ra sự vui vẻ.
Mọi người nhìn nhau, Hà Thiên Phong nhẹ giọng cười hehe nói:
- Lão đại chính là ngầu nhất!
Đám người Tôn Hiểu Đông đương nhiên hiểu ẩn ý trong câu nói của Hà Thiên Phong, đều không nói ra cười hehe lên.
Hoa khôi của khoa, hoa khôi trường, Lý Tư Kỳ…
Mỗi người đều xinh đẹp như vậy, quan trọng là đều rất tốt rất thân mật với Tần Dương.
Hết giờ học, Hàn Thanh Thanh thu dọn đồ đạc đứng lên, nghiêng người nói:
- Buổi tối gặp.
Tần Dương ừ một tiếng:
- Được!
Hàn Thanh Thanh vừa đi, đám người Hà Thiên Phong liền xông tới:
- Buổi tối gặp? Lão đại, cậu muốn làm gì?
Tần Dương nghiêng đầu, kỳ quái hỏi:
- Tự học và học thêm tiếng Anh, không phải vẫn luôn như vậy sao?
Hà Thiên Phong ồ một tiếng, cười nói:
- Còn tưởng các cậu đi làm hoạt động bí mật gì chứ.
Tần Dương cười như không cười nhìn Hà Thiên Phong:
- Sợ là trong lòng cậu tự nghĩ vớ vẩn.
Hà Thiên Phong che giấu cười haha, chuyển đề tài:
- Được rồi, nói chuyện chính, sắp đến lễ giáng sinh rồi, lễ giáng sinh vừa hay là sinh nhật tôi, tôi tròn 20 tuổi. Đương nhiên phải tụ họp lại, hôm đó đúng lúc lại là cuối tuần, mọi người không ý kiến chứ?
Tần Dương cười hehe, ánh mắt không có hảo ý:
- Tụ tập! Đương nhiên phải tụ tập! Lần trước cậu chuốc rượu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2258881/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.