Lâm Phương hiển nhiên đã hiểu lầm rồi, có điều hiểu lầm này cũng rất bình thường. Dù sao trước giờ Tiết Uyển Đồng chưa từng dẫn bạn là con trai về nhà, đây là lần đầu tiên chưa từng có, Lâm Phương đương nhiên cho rằng Tần Dương là bạn trai Tiết Uyển Đồng.
Mặc dù nhìn qua Tần Dương khá trẻ tuổi nhưng trên người hắn có một khí chất trưởng thành chững chạc. Hắn và Tiết Uyển Đồng ngồi cùng nhau lại không khiến người ta cảm thấy kinh ngạc, ngược lại cảm thấy rất xứng đôi.
Tần Dương thỏa mãn buông đũa xuống, cười nói:
- Dì nấu đồ ăn ngon quá, no chết con luôn.
Lâm Phương đương nhiên cũng vui mừng, cười nói:
- Thời gian vội vàng đều là mấy món nhà thường nấu, đợi ngày mai dì làm hai món thịnh soạn con lại nếm thử xem.
Tần Dương quay đầu nhìn, chỉ có hai người khách ngồi ở bàn trước cửa, hơn nữa xem ra cũng sắp ăn xong rồi.
Tần Dương quay đầu lại, mỉm cười nhìn Lâm Phương nói:
- Dì, con cùng chị Đồng đến đón dì.
- Đón dì?
Lâm Phương có chút nghi ngờ nhìn Tần Dương,, lại chuyển mắt nhìn Tiết Uyển Đồng:
- Đây là chuyện gì?
Tiết Uyển Đồng cắn môi, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Lâm Phương:
- Mẹ, con đến đón mẹ vào thành phố, sau này những ngày ở với con không còn chịu ức hiếp của ông ấy nữa. Mẹ, con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.
Lâm Phương nhìn chằm chằm Tiết Uyển Đồng, khẩn trương hỏi:
- Tiểu Đồng, có phải xảy ra chuyện gì rồi, khiến con đột nhiên muộn thế này còn chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2259135/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.