“Ta cũng không biết nữa, chỉ biết khi nhìn thấy Diễm ca ca thì đột nhiên thấy cả người tốt lên nhiều lắm.” Nói đến Lâm Diễm, Tề Nhược Nghiên vẻ mặt đang u sầu thì đột nhiên hai má ửng hồng lên, mỉn cười, kiều diễm như một tiên nữ vui vẻ giữa chốn bồng lai, quên hết ưu phiền.
Băng mỉm cười, đối với Tề Nhược Nghiên và Lâm Diễm trong tương lai dù sao cũng không có hy vọng gì, nên tốt nhất àng cũng không nên đưa ra bất kỳ lời bình luận nào nữa, tránh làm phá hỏng đi ước mộng đẹp của Tề Nhược Nghiên, sự thật đối với nàng ta mà nói thì quá tàn khốc, nên nàng không đành lòng phá tan giấc mộng mỏng manh đó.
“Băng tỷ tỷ, ta có thể gọi ngươic là tỷ tỷ được không?”
“Làm sao cơ? Muốn cùng ta thân thiết lắm hả? Đừng làm bộ dáng như vậy……” Băng dương dương tự đắc mi, cùng người khác duy trì khoảng cách chính là thói quen của nàng, hai chữ tỷ muội đó nàng không muốn dính líu tới là tốt nhất.
“Tỷ tỷ tốt!!” Tề Nhược Nghiên vừa gọi vừa lấn đến bên nàng, đôi mắt nàng như snags lên, tinh nghịch như cố nài nỉ Băng, sau đó lại làm ra vẻ phụng phịu như đứa trẻ vừa không được gì đó như ý muốn, miệng thì không ngừng kêu tỷ tỷ với Băng.
“Tốt lắm tốt lắm!Không phải là muốn ta đi tới Phượng Tường cung tìm lọ nước kia để xem được mật thư sao, nhưng mà với bộ dáng này thì ….Không phải ngươi và Lâm Diễm thân thiết lắm sao, ta thật sự hoài nghi là ngươi chưa hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-phe-hau/1845615/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.