Sở Vân càng đánh, trong lòng lại càng đánh giá cao Phương Toái Không. Giết chết Tàn Lang, đánh thắng đám người Nhan Khuyết, Hoa Anh. Tàn Lang vì khinh địch, không đề phòng, bị hắn chém một đao nghẹn khuất mà chết, không thể đánh giá được.
So với Nhan Khuyết, Hoa Anh, chiến lực của Phương Toái Không vượt quá xa. Không chỉ thương của hắn phân nửa đại thành, mấu chốt chính là sau khi hắn rời khỏi Thiên Ca Thư Viện, tùy quân xuất chinh, một năm rèn luyện trên người thấm đẫm khí thế chiến đấu. Một chiêu xuất ra đều là cho người ta phải hoảng loạn, ánh thương ngang dọc, thương này vừa tới thương kia lại xuất ra, đây phong cách đánh của hắn.
- Quả thật là thiên chi kiêu tử, nhân trung Tuấn Kiệt.
Sở Vân không kìm chế được khen thầm một tiếng, lập tức sát khí dâng trào.
- Trước mắt đối phương đang muốn đột phá. Nếu để cho hắn hình thành phong cách, thương pháp đại thành, e là chiến lực lên một tầng cao mới. Ngày sau thế lực có thể như hùng ưng, giương cánh bay cao, không sao đánh lại được!
Hiểu được điều này, đao pháp của Sở Vân nhất thời bộc phát càng thêm hung mãnh.
Nhưng hắn không biết, so với hắn, Phương Toái Không còn khiếp sợ hơn nhiều.
Vốn Phương Toái Không luôn coi thường Sở Vân. Cho rằng hắn gặp vận may leo lên Tuấn Kiệt bảng. Số người lên bảng không nhiều, muốn có tên trong danh sách không chỉ cần có thực lực mà còn cần có vận khí và một chút chiến tích.
Thực lực của Phương Toái Không và Sở Vân sàn sàn Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton/562471/chuong-198.html