Ánh nắng chiều xiên bao phủ hành lang của tòa nhà văn phòng, sự im lặng hiếm có nơi này bị phá vỡ bởi tiếng giày cao gót.
Thân hình cao mảnh khảnh của người phụ nữ đong đưa trong ánh mặt trời, đôi môi mím lại thành một đường đỏ quyến rũ.
Xa Ninh dừng ngay trước phòng dạy học, vừa đẩy cửa ra, tiếng nói bên trong im bặt.
Mới vừa rồi mẹ của Chu Hiểu Phong ngồi trên sô pha khí thế hùng hồn cãi với giáo viên giáo dục, đột nhiên lại im lặng, bao khí thế vừa rồi bị cơn gió do Xa Ninh mang đến nuốt chửng.
Mặc dù đích thân mời Xa Ninh tới, nhưng khi nhìn người này, giáo viên giáo dục vẫn có chút thấp thỏm.
Vương Đình Tú đứng ở một bên cũng không khá hơn bao nhiêu.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với Xa Ninh ở khoảng cách gần.
Cô nhìn người này đang đứng ở cửa, này không khác gì hàng fake đụng phải hàng real, bộ váy quê mùa bị chê đủ các kiểu chỉ cần dính lên chút hương hoa trên người của người này, cũng đủ để lộ ra sự quý phái, trong nháy mắt khiến người ta tự hiểu rõ những từ ngữ được miêu tả trong trang sách khi ra hình sẽ như thế nào.
Vương Đình Tú cũng không lúng túng, chủ động bắt chuyện: "Chào mẹ Niệm Nhân, tôi là chủ nhiệm lớp của Niệm Nhân, tên là Vương Đình Tú."
Xa Ninh thấy cách nói chuyện tự tin của người này, thế là gật đầu, thoải mái bắt tay Vương Đình Tú: "Xa Ninh."
Xa Ninh cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-trich-tinh-yeu-cap-tu-bat-hoi-co-co-co/2926697/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.