Vào một buổi sáng thứ Hai trời trong xanh, khi ánh nắng dần dần lan tỏa khắp nơi, nghi thức kéo cờ tại trường trung học Nam Thành diễn ra đúng giờ.
Giọng nói lạnh lùng từ micro vang vọng, cô gái mặc đồng phục học sinh kiểu Tây đứng bên cạnh cột cờ, tà váy lướt qua đôi chân mang tất len dài, thon thả và mảnh mai.
Ánh mắt của học sinh dưới sân trường tập trung hơn bao giờ hết, tiếng máy ảnh của các câu lạc bộ vang lên không ngớt.
Cố Niệm Nhân hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giọng nói vẫn bình tĩnh vang lên qua micro, đọc tên: "Tiếp theo, xin mời bạn Lâm Tích, học sinh lớp 12/1, lên phát biểu dưới cờ."
Lâm Tích trước đây chỉ đứng dưới sân trường xem các bạn học sinh ưu tú phát biểu, đây là lần đầu tiên cô lên sân khấu.
Cô từ phía sau bước lên phía trước, nhận lấy micro từ tay Cố Niệm Nhân, chưa bao giờ cảm thấy tiếng vỗ tay từ phía dưới vang dội đến thế.
Sự căng thẳng khiến cô nắm chặt lấy micro, hơi ấm từ tay Cố Niệm Nhân vẫn còn đọng lại trên lòng bàn tay cô.
Ấm áp, mang theo chút ẩm ướt từ lòng bàn tay.
Lâm Tích bất giác nhớ đến cái ôm của cô và Cố Niệm Nhân, tim đập mạnh hơn, đồng thời cũng trấn áp giọng nói của cô, khiến cô thêm vững vàng.
Đó là sức mạnh mà Cố Niệm Nhân mang lại cho cô.
... Và cả ống kính của Chung Sanh luôn hướng về phía cô.
Lâm Tích đã thuộc lòng bản thảo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-trich-tinh-yeu-cap-tu-bat-hoi-co-co-co/2926705/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.