Nắng sớm ban mai, thế giới tĩnh lặng cả đêm đang từ từ thức tỉnh.
Thủ đô rạng sáng đã có không ít xe cộ chạy trên đường, không giống thành phố ven biển lộ ra chút khô khốc, ánh nắng chứa đựng bụi bặm bay trong không trung, khi hậu hai miền Nam Bắc hoàn toàn khác biệt.
Máy tạo ẩm đang hoạt động, phun lên trong phòng khách một làn sương trắng mờ ảo.
Ánh nắng như bị làm ướt, xuyên qua cửa sổ sát đất, rơi xuống phía dưới.
Bóng dáng cánh tay dựa trên mặt đất, cùng cánh tay buông thõng từ trên sofa chạm vào nhau, giống như là sự tiếp xúc của người từ hai thế giới khác biệt.
Lâm Tích ngơ ngác nằm trên sofa phòng khách, đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà xuất thần.
Không biết có phải đêm qua trời quá khuya, bóng đêm quá đen, ký ức của cô không mấy rõ ràng, đợi đến khi hoàn hồn lại, cô đã ra khỏi ga thủ đô, ngồi trên taxi về nhà.
Trên người Lâm Tích không mang theo gì, thứ duy nhất có thể đi là căn nhà của cô ở thủ đô.
Căn nhà này rất lớn, nhưng vẫn nhỏ hơn một chút so với nhà Cố Niệm Nhân ở Nam Thành, căn phòng trang trí cầu kỳ được bày đầy đồ vật, tranh tả ý, đồ trang trí nghệ thuật tinh xảo, chen chúc đặt cạnh nhau, như thể chưa từng cô đơn.
Chỉ là dù căn nhà này bị Lâm Tích sắp xếp chen chúc thế nào, vẫn có một chỗ sạch sẽ nhất.
Ánh nắng theo làn sương từ máy tạo ẩm phiêu tán, trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-trich-tinh-yeu-cap-tu-bat-hoi-co-co-co/2926906/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.