Trong phòng sách phủ thế tử, Tiết Thanh Trạch đứng nghiêm một bên, nhìn về phía nam tử mặc áo bào thêu mãng xà màu đen phía trước vẫn một mực yên lặng không lên tiếng, gió lốc trong đôi mặt hẹp dài kia làm hắn cảm thấy như đang đứng trên bàn chông.
Người khác có thể không nhìn ra, nhưng đi theo Tiêu Dạ Huyền nhiều năm, hắn sao không biết đại ca đang thực sự nổi giận.
Trầm mặc hồi lâu, Tiết Thanh Trạch ráng nặn ra nụ cười gượng, “Đại ca đừng nhìn đệ như vậy, nếu được chọn lần nữa, đệ vẫn sẽ làm như thế, tìm Ngọc tiểu thư đến. Mấy năm nay, chúng ta tốn không ít tâm huyết với Bái Nguyệt Giáo, nhưng lại thu được tin là tên giáo chủ chết bầm của Bái Nguyệt Giáo, kẻ nuôi cổ trùng này đã chết từ 4 năm trước trong cuộc tranh chấp nội bộ rồi. Nếu còn thời gian, đệ có thể tìm những cổ trùng còn sót lại của Bái Nguyệt Giáo đem về nghiên cứu, nhưng cổ trùng đã đến quá gần tim đại ca, đệ bất lực. Đại ca phải biết chỉ cần có thể cứu được đại ca, cho dù muốn mạng của đệ, đệ cũng sẽ cho, những thứ khác không ở trong phạm vi lo nghĩ của đệ.”
Mặc dù biết người trước mắt nói là sự thật, nhưng nếu động tác của nàng không đủ nhanh, một khi trùng độc thông qua vết thương chui vào trong thân thể nàng, hậu quả khó mà lường được. Tiêu Dạ Huyền nhớ lại trong ý thức mông lung, máu nàng bắn tung tóe và thân hình nhỏ gầy lung lay, khuôn mặt tái nhợt. Cứ nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-chieu-the-tu-phi/2159375/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.